Đóng vai Thúy Kiều kể lại đoạn trích Cảnh ngày xuân.

 Sơ đồ tóm tắt gợi ý đóng vai Thúy Kiều kể lại đoạn trích Cảnh ngày xuân.

Bạn đang xem bài: Đóng vai Thúy Kiều kể lại đoạn trích Cảnh ngày xuân

dong vai thuy kieu ke lai doan trich canh ngay
Đóng vai Thúy Kiều kể lại đoạn trích Cảnh ngày xuân.

Sơ đồ gợi ý giúp bạn đọ dễ hiểu được các nội dung ý chính cần có và từ đó dễ làm bài tập hơn.

Bản phác thảo chi tiết: Đóng vai Thúy Kiều kể lại đoạn trích Cảnh ngày xuân.

a. Khai mạc:

– Kể lại chuyến du xuân của hai chị em Thuý Vân, Thuý Kiều.

b. Nội dung bài đăng:

– Cảnh thứ nhất: Gợi nhớ cảnh ngày xuân.

+ én bay, đồng cỏ xanh, hoa lê trắng.

+ Cảnh xuân tươi tắn tràn đầy sức sống.

– Cảnh 2: Quang cảnh Tết Thanh minh.

+ Dịch vụ tang lễ.

+ Đoàn luật sư.

+ Mô tả truyền thống cổ xưa.

– Cảnh 3: Cảnh tan đàn xẻ nghé lúc chạng vạng.

+ Cảm giác gợn sóng, hoài niệm về cảnh xuân trôi qua rất nhanh.

C. Kết thúc.

– Nghệ thuật của bài thơ, tình yêu thiên nhiên của tác giả.

– Cảm nhận về bản thân.

Ví dụ về bài luận: Đóng vai Thúy Kiều kể lại đoạn trích Cảnh ngày xuân.

Chủ đề: Hãy đóng vai Thúy Kiều và kể lại cảnh ngày Xuân trong một bài văn ngắn.

1.Ví dụ về bài luận số 1

Mùa xuân là mùa của tuổi trẻ, là mùa của tình yêu và sự sống, Vương Thúy Kiều, tôi và hai chị em Thúy Vân, Viên Quán xúc động trẩy hội xuân về dự lễ khai quật mộ và vui hội đạp xe xuân đẹp!

Buổi sáng mùa xuân thật đẹp. Những cánh én nhịp trên bầu trời như con thuyền trên tay cầm ánh hồng tinh khiết tỏa khắp không gian vẫn không mù mịt dấu vết của mùa xuân đã bước sang tháng ba, ôi tháng ngày hạnh phúc ngắn chẳng tày gang! Lòng tôi ngập tràn tiếc nuối vì ngày vui trôi qua quá nhanh. Phía trước tôi là cả một cung bậc thanh xuân. Thảm cỏ mới xanh mướt trải dài đến tận chân trời, sức sống của mùa xuân tràn trề, trên thảm cỏ xanh mướt ấy, vài bông hoa lê trắng muốt nhỏ giọt bàn tay của tạo hóa, sắp đặt như thế nào?

Màu xanh của cỏ làm nền cho chùm hoa lê trắng nổi bật, nếu màu xanh gợi lên tuổi trẻ thì màu trắng gợi lên sự trong sáng, thuần khiết của bức tranh xuân, sao đẹp quá! Lòng tôi trào dâng một niềm vui khó tả.

Ba chị em tôi hòa vào dòng người du xuân đón Tết này, có lễ quét dọn – sửa sang phần mộ người thân đã khuất, lễ vu quy – giẫm cỏ xanh, Chuyến du xuân về xóm làng đông vui quá! Nhưng đông đảo nhất vẫn là những nam thanh nữ tú, tài hoa bạc mệnh, vì sợi tơ hồng của tương lai đâu đâu cũng thấy, người, ngựa, xe thồ, quần áo kéo về chật như nêm, ngay cả tiểu thư cũng chuẩn bị rất nhiều. những món quà. hòa mình với truyền thống tốt đẹp của các ngày lễ tết của dân tộc. Tất cả đều dựng gò cao của những ngôi mộ liền kề, đều hương khói, sửa sang lại ngôi mộ cho cao ráo hơn, đốt vàng mã, tiễn đưa người thân ở thế giới bên kia. Đây có phải là một nét đẹp trong thế giới linh hồn của phương Đông? Đúng vậy, tôi thấy phương tiện truyền thông này mang đậm nét đẹp văn hóa của người Việt Nam hướng tới đạo lý uống nước nhớ nguồn cần được giữ gìn và phát huy.

Mỗi ngày vui kết thúc, khi buổi chiều tàn, chị em tôi lang thang sau một ngày vui hội hè, cảnh vẫn đẹp dịu dàng như một buổi sáng mùa xuân, nhưng mọi thứ đang nhạt dần, nặng dần. Chuyển động trở nên mượt mà hơn với từng nét vẽ nhẹ nhàng. Mặt trời đang dần lặn về hướng Tây bên chiếc cầu nhỏ, dòng nước chầm chậm chảy… Chỉ lòng tôi dâng lên một nỗi buồn khó tả. Buồn vì ngày vui trôi qua nhanh hay buồn vì điềm báo sắp có chuyện xảy ra? Có lẽ điều này đúng, vì ngay sau đó, ta gặp được mộ Đạm Tiên, một người con tài sắc vẹn toàn, mà số phận giờ chỉ là một nấm mồ trống trải lạnh lẽo, rồi ta gặp được chàng Kim Trọng nho nhã, phong độ mà không hề quen biết của chàng. số phận. Chúng tôi như định mệnh gặp nhau, nhưng trái tim tôi vẫn hình bóng anh.

Một ngày du xuân đã kết thúc trong tôi vui buồn lẫn lộn khó có thể tách rời, Hỡi trái tim mê tín! Tôi mong đợi được trải nghiệm những gì trong tương lai.

2. Ví dụ về bài văn số 2

Hạt mưa rả rích bên bệ cửa sổ, sáng sớm tôi nóng lòng muốn thức dậy chuẩn bị cho một ngày hội vui nhộn, rộn ràng cùng Thụy Vân và Vương Quân. Thời tiết vào tháng Ba thật sảng khoái và kỳ diệu! Xa xa là một đàn én chao lượn, đung đưa …

Vào tiết Thanh minh, mọi thứ như bừng lên những gam màu rực rỡ và tươi mới. Màu cỏ xanh mới chạm môi mềm mưa xuân trở nên tràn đầy sức sống, trải dài đến tận chân trời. Khu vườn sống động hẳn lên từ tiếng chim hót véo von tụ tập ca hát, bên những cành lê với những bông hoa trắng muốt, mềm mại ẩn hiện sau kẽ lá. Những ngày xuân về khiến mọi người trong xóm nô nức chuẩn bị từ sớm, tôi và chị chọn những bộ trang phục đẹp nhất để đi dự hội. Đã nhiều năm rồi mới được đi du xuân như ngày hôm nay nhưng lòng tôi vẫn không khỏi trào dâng một niềm vui khó tả, nhìn nét mặt ai cũng tươi tắn mà niềm vui ấy nhân đôi. Có hai lễ hội chính diễn ra, đó là lễ hội ném đá và đạp ga. Chúng ta thắp hương thành kính bày tỏ lòng thành kính với tổ tiên, hương thơm của nhang đèn và tiền giấy mạ vàng quyện trong không khí tạo nên cảm giác trang nghiêm ấm cúng.

Đây là giây phút xúc động để mọi người tưởng nhớ đến những người thân yêu của mình đã qua đời, trong hương hoa tươi thắm, lòng ai cũng đong đầy những cảm xúc chân thành nhất. Sau khi khai quật xong ngôi mộ, mọi người đều mong chờ được tham gia lễ hội đạp xe. Chuyến du xuân đến bãi cỏ xanh là điều tuyệt vời nhất! Người ta còn cởi giày đi chân trần để cảm nhận sự tươi mát, sinh động của cỏ cây dưới lòng bàn chân, những hạt mưa ban mai còn sót lại trên cành cỏ giờ đã reo vui, nhảy nhót trên đôi chân ta. Gần xa, nhiều nam thanh nữ tú đi trẩy hội, người xếp hàng chật như nêm, ai cũng chen nhau chúc mừng. Mọi người ca hát, nghe đàn, thưởng thức rượu trong quán bar, các quầy bán đồ ăn, đồ trang sức và quần áo đều tấp nập đến xem, tất cả đều mặc quần áo chỉnh tề. Ánh sáng ấm áp trong lành của nắng xuân chiếu trên cỏ non bóng mượt, chiếu trên mái tóc của những thiếu nữ yêu kiều. Ba chị em tôi cùng bắt tay nhau hòa mình vào mọi hoạt động vui chơi dưới bầu không khí vui tươi đó. Đúng là người ta có câu: “Ngày vui ngắn chẳng tày gang”, mọi cuộc giải trí nên kết thúc.

Đi từ sáng đến chiều, chúng tôi chơi vui quên giờ. Bóng mặt trời ửng đỏ cả một vùng trời đang khuất dần về phía Tây, vài tia nắng yếu ớt vẫn còn vương vãi trên cành cỏ. Ai cũng tiếc nuối khi lễ hội kết thúc, ai nấy thu dọn đồ đạc, ngựa xe và hàng quán ra về, không gian trở nên tĩnh lặng hơn, trong lòng tôi đập lên những cảm xúc vừa vui vừa nhớ. Hai chị em tôi đi dọc theo con lạch nhỏ để đi, ba chúng tôi vẫn nói về những chuyện vui xảy ra trong ngày. Khung cảnh chìm trong màu xanh thẫm, tiếng nước trong vắt dưới chân cầu khiến tôi như bay bổng …

Thật là một ngày xuân khó quên đối với tất cả chúng ta!

Kết luận:

Trên đây là bài viết đóng vai Thúy Kiều kể lại đoạn trích Cảnh ngày xuân do Trường THPT Đồng Hới biên soạn. Hi vọng đây sẽ là taif liệu tham khảo hữu ích cho bạn. Để tham khảo thêm một số tài liệu liên quan hãy truy cập vào trang chủ của trường ngay nhé. Chúc các bạn học tập tốt!

Related Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *